GÓC NHÌN CỦA ELEANOR LEYWIN:
Các đường hầm dài giữa khu thánh địa và hang động nhỏ của trưởng lão Rinia trống rỗng và không hề có sự sống. Rõ ràng là chúng tôi đã săn đám chuột hang động đến mức gần như tuyệt chủng. Bây giờ có đến vài trăm người đang kiếm ăn trong khu thánh địa, và mặc dù ma thú có mùi giống sâu bọ, chúng vẫn có thể ăn được — nếu đốt thịt chúng cháy đen và không suy nghĩ quá nhiều về những gì mà mình đang ăn.
Mặc dù trưởng lão Rinia đã nói rằng bà ấy quá ốm để tiếp khách, nhưng tôi không thể ngồi yên được sau những gì tôi nghe được giữa Virion và Windsom. Tôi phải nói chuyện với ai đó, nhưng tôi sợ hãi không dám nói với ai khác. Vì bà Rinia đã biết — dù gì bà ấy cũng là một nhà tiên tri — nên ít nhất tôi sẽ không gây nguy hiểm cho bà ấy bằng cách tiết lộ những gì tôi đã biết được.
Khi chúng tôi đến miệng của một khe hẹp được dùng làm lối vào nhà của Rinia, tôi xoa Boo dưới cằm và sau tai cu cậu. “Ngươi đợi ở đây nha bé bự. Ta sẽ trở lại ngay nha."
Có một mùi đất đắng thoang thoảng từ trong hang khiến tôi nhớ đến những bông hoa bồ công anh.
Tôi lách mình qua vết nứt trên tảng đá cứng. Trước khi tôi thò đầu ra, một giọng nói đầy mệt mỏi kêu lên, “Thôi, vào đi, khổ quá.”
Một ngọn lửa cháy bập bùng ở bức tường phía xa, và bà Rinia đang ngồi trước đống lửa trên chiếc ghế đan bằng liễu gai, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547776/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.