Cầm cái thánh vật bán cầu ra, tôi vận một lượng nhỏ aether vào đó. Nó liền bùng lên một màu bạc sáng rực rỡ, tụ lại xung quanh cổng thoát của khu vực. Lớp năng lượng mờ đục gợn sóng và trở nên trong suốt như thủy tinh. Nó giống như nhìn qua cửa sổ vào phòng tôi tại Học viện Trung tâm.
Tôi ra hiệu cho Caera đi trước.
"Tôi tính khen anh là một quý ông lịch sự đấy, nhưng tôi biết tỏng anh chỉ cho tôi đi trước để làm chuột bạch thí nghiệm thôi chứ gì," cô ấy nói với một nụ cười nhếch mép rồi biến mất qua cánh cổng, ngay lập tức xuất hiện trở lại ở phía bên kia.
Cảm giác bước qua nó cứ như đi qua một cánh cửa bình thường vậy. Không hề có bất kỳ cảm giác khó chịu hay chóng mặt, thường thấy khi sử dụng các cổng dịch chuyển xung quanh Dicathen. Cảm giác rất đỗi kỳ lạ khi di chuyển nhẹ nhàng từ Thách Tích vào căn phòng sạch sẽ, hơi trống trải của tôi tại học viện.
Caera đang đứng giữa phòng, đôi mắt đỏ rực theo dõi mọi chuyển động của tôi khi tôi cúi xuống để tắt cổng thăng bậc. Khi cả hai mảnh thánh vật được ép vào nhau, chúng phát ra tiếng lách cách và nối lại, tạo thành một khối cầu hoàn hảo. Tôi cất giữ La Bàn vào lại trong cổ tự không gian của mình.
“Rất tiếc vì nó không hoạt động, Grey,” cô ấy nói, ánh mắt dịu đi.
“Không sao,” tôi càu nhàu. "Rồi nó sẽ hoạt động thôi."
Caera nở một nụ cười kín kẽ và vẫy tay lên cơ thể mình, người cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547771/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.