GÓC NHÌN CỦA TESSIA ERALITH:
Lạnh quá. Thật sự rất lạnh. Nhưng cảm giác không khí lạnh lẽo như đang cắn rát vào da tôi - làn da của tôi, tôi phải tự nhắc mình - thật phấn khích. Nó nhắc nhở tôi rằng…
Tôi vẫn còn sống.
Đặt tay trần lên lan can lạnh như băng chạy quanh ban công rộng vài mét của tôi, tôi nhìn chằm chằm vào dãy núi tuyết vô tận, hàng dặm những đỉnh lởm chởm nhô lên khỏi mặt đất như răng của một con rồng khổng lồ.
Không, đây không phải Trái đất, không phải nữa. Mặc dù đã nhắc nhở bản thân về sự thật đáng kinh ngạc này ít nhất hàng trăm lần, tôi vẫn chưa chấp nhận nó. Ai có thể biết có nhiều thế giới khác ngoài kia? Và rằng chúng ta có thể được ... tái sinh.
Ánh mắt của tôi bị thu hút bởi hàng loạt chữ cổ tự đầy trên cánh tay trần của tôi, lấp lánh ánh sáng ấm áp. Những cánh tay này thon thả hơn những cánh tay tôi từng có trước đây…
Trước cái gì nhỉ?
Tôi nhắm chặt mắt trước làn sương mù trong đầu, cố gắng cho đến khi tôi nhìn thấy những ngôi sao trước khi mở mắt ra lần nữa.
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy những cánh tay gầy guộc và những chữ cổ tự hình xăm này thực sự rất là tệ. Nico đã ở đó, đứng trước tôi — mặc dù tôi không nhận ra anh ấy, tất nhiên rồi. Đôi mắt xa lạ của anh ấy đã nhìn chằm chằm vào tôi từ bên dưới đôi lông mày đen và mới lạ đó. Tôi đã ngay lập tức nôn ra khắp áo sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547759/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.