GÓC NHÌN CỦA ARTHUR LEYWIN:
"Được rồi, cậu đã nhớ tất cả những gì ta nói chưa?" Alaric hỏi tôi lần thứ ba, mặc dù ông ta đã nói lại hai lần vào sáng hôm đó.
Ông già Alacryan đứng với hai tay trong túi một chiếc áo choàng màu tím hoàng gia — một bộ trang phục gần giống với áo choàng tắm ở thế giới trước của tôi hơn là áo choàng chiến đấu thường được mặc bởi các pháp sư trong thế giới này, và nó có hơi quá chật ở phần giữa người ông ta.
“Vâng, thưa chú Al,” tôi nói một cách mỉa mai, giật gấu quần áo của mình.
Darrin đã đề nghị cho tôi mượn một vài bộ trang phục cao cấp mà ông ấy nói là sẽ phù hợp hơn khi ở vùng trị trung tâm, nhưng ngực và vai ông ấy rộng hơn đáng kể, và không có thời gian để thay đổi bất cứ thứ gì.
“Cậu biết đấy,” ông ấy trầm ngâm trả lời, “Ta không biết mình có ghét điều đó hay không.”
"Lạy Đấng Tối Cao, chúng ta đi được chưa?"
Alaric, Darrin, và tôi quay lại nhìn Briar, người đang dựa vào bức tường phòng của Darrin. Cô ấy khoác trên mình bộ áo giáp bằng da trắng mượt, và trên tay là lưỡi kiếm mỏng.
Cô nàng khó tính nhìn chúng tôi với ánh mắt bất định. "Tôi muốn trở lại học viện trước khi tôi già bằng ba người."
“Trong số tất cả các thế lực âm mưu chống lại cậu,” Regis nghiêm nghị nói, “ai mà đoán được cậu sẽ bị một nữ sinh mười sáu tuổi sát hại cơ chứ.”
Alaric cười phá lên và vỗ mạnh vào lưng Darrin. “Huyết tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547756/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.