Viên đá đen kịt bay lơ lửng trên không, chỉ cách trần nhà một chút trước khi rơi lại vào tay tôi. Tôi cứ thế tung hứng, ngồi nghịch nó trong khoảng một giờ trong khi tôi nghĩ về việc phải làm gì với thứ thánh vật này.
Trong khi đó, tôi có thể nghe thấy tiếng đập nhịp nhàng của đuôi Regis. Cậu ta đã ngồi bên cạnh giường tôi suốt thời gian đó, mắt nhìn theo tảng đá như một con chó chết đói vậy. Cậu ta mà thè lưỡi ra và nước dãi chảy hai bên thì bao trông giống chó thiệt luôn. Quả đúng là vũ khí có khả năng hủy diệt khủng khiếp được ban tặng bởi các asura.
“Ta không có đưa cái này cho ngươi đâu,” tôi thẳng thừng nói mặc cho ánh mắt van xin năn nỉ vô cùng của Regis.
“Ơ kìa! Cậu đã hứa chia một phần aether hấp thụ được cho tôi mà,” cậu ta nói.
“Ta vẫn chưa quyết định liệu mình có nên tiêu thụ hết aether từ cái thánh tích này hay không.”
“Sao lại không? Đó là điều mà ngay cả Agrona cũng không thể làm được; nếu không thì có lẽ ông ta đã đi gom hết tất cả các thánh vật đã chết lại rồi,” cậu ta lập luận, kinh ngạc.
“Dù có chết hay chưa, thì đây vẫn là một thánh vật,” tôi cãi lại, bắt lấy viên đá đen trên tay khi ngồi dậy trên giường.
Mặc dù tôi vẫn chưa có tiến triển gì nhiều với cái viên đá chìa khóa — cái tên mà tôi nghĩ ra cho thánh vật hình khối mà tôi nhận được — nhưng càng ngày tôi càng thấy rõ kiến thức được lưu trữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547699/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.