“Có con gì đó đang đến,” tôi nhăn nhó, cố gắng đứng dậy.
Regis quay lại và tôi thực sự có thể thấy cơ thể đen như sương khói của cậu ấy tái lịm đi. "Ối vkl."
Tim tôi đập thình thịch khi tiếng bước chân nhanh chóng của lũ quái vật ngày càng lớn hơn. Tôi cố tập tễnh nhanh hết mức có thể vì dính độc của thứ trái quái quỷ kia. Không đời nào tôi có thể chiến đấu với bất con quái nào tấn công chúng tôi trong tình trạng hiện tại.
Hên là chúng tôi tìm được chỗ để chui vào dưới lòng đất chỉ gần một cái cây lớn gần đó. Những chiếc rễ lộ ra ngoằn ngoèo, len lỏi vào trong lòng đất tạo ra cho chúng tôi một nơi trú ẩn kín kẽ.
Tim tôi đập thình thịch khi lắng nghe những gì nghe như tiếng giẫm đạp tìm kiếm từng inch khu vực mà chúng tôi vừa thoát khỏi trong gang tấc.
Đầu óc tôi quay cuồng khi cố gắng nghĩ về lý do tại sao chúng tôi đột nhiên thu hút sự chú ý của cả nguyên đám quái này. Là vì tôi đã ăn cái thứ trái cây kia ư? Không, không phải vậy.
Cái con quái trong suốt đó… nó phát ra tiếng hét khủng khiếp ngay trước khi chết.
Và rồi tôi chợt nhận ra.
Khỉ hai đuôi, cả con quái vật trong suốt và mọi con thú khác trên tầng này hầu như không tạo ra tiếng động. Tất cả các sinh vật ở đây đã thích nghi để tạo ra ít tiếng ồn nhất có thể… rất có thể là để tồn tại trước bất kỳ loài quái vật nào.
“Nhạy cảm với âm thanh,”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547675/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.