Tôi ngã nhào về phía trước, gục mạnh xuống sàn đá cẩm thạch lạnh giá của thánh địa khi một vũng máu đỏ thẫm bắt đầu lan ra xung quanh tôi.
Cố gắng chống lại cơn tê liệt đang đe dọa xé toạc ý thức của tôi, tôi bò ra khỏi cửa, cố gắng tránh xa những thứ quái dị đó càng xa càng tốt.
“Arthur,” Regis lẩm bẩm, giọng nhẹ nhàng.
Với vô số vết thương như vô vàn mũi kim nóng hổi đâm xuyên qua cơ thể và tâm trí, tôi tập trung vào việc cố gắng sống sót.
Với bàn tay đang run rẩy, tôi nắm chặt trục của một trong những mũi tên bằng xương ở sau lưng mình.
Tôi cố kìm lại tiếng hét khi nước mắt lăn dài trên mặt tôi. Không có mana để bảo vệ cơ thể của tôi và lượng adrenaline để giảm đau, thậm chí chạm vào mũi tên cũng khiến lưng tôi phải chịu đau đớn tột cùng.
Phát ra một tiếng hét đau đớn, tôi bẻ gãy trục cung tên. Một cơn đau buồn nôn bao trùm tôi và tôi ọe ra hết mặt đất. Vì không có gì trong bụng, tôi chỉ ói ra dịch và axit trong dạ dày cho đến khi tất cả những gì tôi có thể làm là hít thở lấy thở để.
Phải mất vài phút để cơ thể tôi bình tĩnh trở lại—thành thật mà nói, có thể lâu hơn bởi vì tôi xỉu lên xỉu xuống vài lần giữa chừng. Nhăn nhó chút sức lực còn lại, tôi đưa chiếc xương lên miệng.
“Ê, đừng nói cậu định — ồ, tất cmn nhiên là cậu sẽ định làm thế rồi.”
Regis nhìn tôi như nhìn thú lạ, nhưng tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547671/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.