Thất vọng, lo lắng, nghi ngờ và sợ hãi — tất cả những cảm xúc đó mờ dần khi một tia chớp đen chói lọi bao quanh tôi. Tôi để ý thức mình chìm dần sâu hơn vào cơn lạnh giá của Realmheart. Cảm giác này khiến tôi nhớ lại lúc tôi nói chuyện với Chúa tể Indrath, ông nội của Sylvie. Ông ấy toát ra thần khí cao thượng, nghiêm nghị như thể ôn ấy không phải là một phần của thế giới này, mà đứng trên cả nó. Tôi bắt đầu nhận ra tại sao.
Khi Aether tiếp tục kết tụ xung quanh tôi, tạo những sợi dây thanh khiết và quấn vào cơ thể tôi, tôi có thể thấy các chữ cổ tự lan rộng và kết nối với nhau xung quanh cơ thể mình. Một cảm giác tê liệt khắp người tôi khi sức mạnh từ ý chí rồng của Sylvia tự do tuôn trào. Quả là một cảm giác say quyền lực đến khó tả.
Kiếp trước tôi là vua, và giờ tôi là một trong những người đỉnh cao của sức mạnh trên toàn lục địa trong kiếp này, nhưng những gì tôi cảm thấy bây giờ là mới thực sự quyền năng của thần thánh.
‘Arthur! Dừng lại đi! Người đang tự làm tổn hại chính mình đấy,’ Sylvie van xin trong tâm trí tôi, nhưng tôi gạt cô ấy sang một bên. Tôi đã mệt mỏi với việc cứ liên tục thua trận này đến trận khác rồi. Uto, Cylrit, tên scythes đã giết Sylvia - tôi đã thua tất cả bọn chúng.
Không phải hôm nay, đặc biệt là với tên lừa đảo này, kẻ đã chiếm hữu cơ thể của người bạn thân nhất của tôi.
Những tia chớp biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547665/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.