“Cô ấy thực sự đúng là công chúa,” người đàn ông đầu hói tên Herrick thì thầm với giọng trầm khi anh ta chăm chú quan sát tôi.
“Anh đang làm cô ấy khó chịu đấy,” cô gái có tên Nyphia mắng mỏ.
“Xin lỗi… chỉ là tôi chưa bao giờ có dịp tận mặt nhìn thấy một công chúa thực sự trước đây,” Herrick lầm bầm.
Tôi cố kìm lại một nụ cười khi nhìn hai người cãi vã trước khi mắt tôi chuyển sang quý bà Astera. Bà ấy đang nói chuyện với một người đàn ông gầy hơn - không lớn hơn tôi là mấy- thu mình lại, ôm lấy đầu gối của anh ta khi toàn bộ cơ thể anh ta run lên. Jast đã ở đây kể từ khi chúng tôi đến, và xét theo tình trạng của anh ấy, có lẽ tôi biết tại sao; anh chàng đã trải qua một chuyện kinh khủng.
Jast đã không nói một lời nào kể từ khi chúng tôi đến, chỉ lẩm bẩm gì đó trong khi lắc qua lắc lại.
“Anh ấy là người trải qua điều tồi tệ nhất,” Nyphia nhận xét, vẻ mặt đanh thép của cô ấy dịu đi khi cô ấy nhìn anh ấy. "Anh ấy đã chứng kiến toàn bộ đơn vị của mình tàn sát lẫn nhau trước mặt mình."
"Tàn sát ... lẫn nhau?" Tôi lặp lại trong kinh hoàng.
Nyphia ghé sát vào và thì thầm, “Đúng vậy. Ngay cả cô gái mà chúng tôi đều biết anh ấy đang ‘bí mật’ hẹn hò.”
“Nyphia,” Quý bà Astera nói, giọng sắc lạnh.
Khi nhắc đến tên cô ấy, cơ thể Nyphia cứng đờ. "Xin lỗi, thưa bà Astera."
Tôi nhìn Nyphia quay lại chỗ cô ấy vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547662/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.