Theo bản năng, tôi bao bọc bản mình trong một quả cầu gió, giữ cát bay đi khi tôi
nhẹ nhàng trôi xuống mặt đất. Sylvie đã làm điều gì đó tương tự khi tôi nhìn thấy
một quả cầu đen từ từ tan chảy để lộ ra một cô gái nhỏ nhắn với hai chiếc sừng lớn.
Virion và Bairon, vì lối của họ bị hư hại và họ khó lòng nào mà sử dụng phép thuật
nên họ tiếp đất có hơi thốn.
May mắn thay, Virion ở ngay giữa của chúng tôi nên ông ấy trượt xuống núi cát lớn
bên dưới. Bairon, một pháp sư Lôi hệ mạnh mẽ đến mức có thể tăng tốc độ phản xạ
vượt xa trảm lần người thường thì đang lăn lông lốc xuống cồn cát trong lúc la hét
tuyệt vọng và ho sủ sụ.
Anh ta khua tay múa chân như một con chó con đuối nước trước khi nhận ra mình đã
tiếp đất từ ba đời. Virion chỉ lắc đầu trong khi Sylvie quay đi để che giấu nụ cười của
mình.
Bairon phun ra một ngụm cát trong khi trừng mắt nhìn tôi với đôi mắt như dao găm.
"Ngươi! Một Lance ích kỷ đến mức bỏ mặc... tổng tư lệnh của mình lâm vào những
hiểm nguy không xác định như thế ư? ”
"Người duy nhất nghĩ rằng ta đang gặp nguy hiểm là cậu thôi, Bairon,” Virion phản
bác, phủi cát khỏi áo choàng.
Đó là lần đầu tiên tôi thấy má Bairon đỏ bừng vì xấu hổ. Anh nhanh chóng đứng dậy,
lau miệng và lưỡi đầy cát trên tay áo và ho khan một tiếng. Ánh mắt cay độc của anh
ấy vẫn trừng trừng nhìn tôi, nhưng Bairon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547656/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.