GÓC NHÌN CỦA ARTHUR LEYWIN
Sau khi mặt trời lặn xuống đã lâu và màn đêm đã bao trùm vạn vật và cơn lạnh thấu
xương xuất hiện, tôi chỉ ngồi thẩn thờ bên cạnh đống lửa. Phía trên tôi là hàng vạn vì
sao lấp lánh phủ khắp đường chân trời, một khung cảnh trông giống hệt trong kiếp
trước của tôi.
Virion sau khi khóc xong thì đã thiếp ngủ đi như một đứa trẻ. Cơ thể ông vẫn còn rất
yếu, và lõi mana của ông gần như muốn vỡ tan. Bairon thì vẫn chưa thức dậy, có vẻ
như chấn thường từ tên scythe kia gây ra nặng hơn tôi nghĩ..
Nhiều giờ trôi qua kể từ lần cuối cùng tôi rời khỏi chỗ ngồi của mình, các luồn gió
thổi cuồn cuộn cuốn suy nghĩ của tôi vào khoảng không vô tận. Sau khi cơn phẫn nộ
trong tôi lắng đi, toàn bộ kế hoạch giải cứu gia đình tôi và Tess—cả kế hoạch báo
thù giành công lý—cũng dần nhạt nhoà hẳn đi.
Nên tôi chỉ ngồi dưới đất, đưa tay vẽ vời trên mặt đất mêm nhữn dưới chân, không
biết phải gì bây giờ. Giờ thì phe Alacryan đã kiểm soát được toà Lâu Đài và cùng với
nó là các cổng dịch chuyển kết nối xuyên suốt lục địa này. Chẳng cần phải là thần
đồng cũng biết chắc chẳn bọn chúng sẽ chiếm thành phố Xyrus tiếp theo, và từ từ
xoá sạch toàn bộ lực lượng của Dicathen.
Với Virion trong tình trạng hiện tại thì phe bọn tôi chẳng còn ai có thể dẫn dắt chỉ
đạo được nữa. Các Lances khác thì mỗi người mỗi chốn, và chỉ là vấn đề thời gian
trước khi bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547654/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.