Trong đầu tôi chợt lóe lên những ký ức khi tôi khoảng mười tuổi, khi tôi gặp Sylvia lần đầu tiên. Chỉ qua vài tháng ngắn ngửi chúng tôi ở cùng nhau đã hình thành mối quan hệ chặt chẽ và thân thiết đến lạ thường.
Có lẽ là vì tôi mới đến thế giới này chưa được bao lâu, nhưng với một người đàn ông trưởng thành được sinh ra trong cơ thể của một đứa trẻ sơ sinh, Sylvia đã trở thành niềm an ủi của tôi. Trước mặt bà ấy, tôi thực sự có thể hành xử như chính mình, và thậm chí cộng cả tuổi của tôi từ cả hai kiếp thì đối với bà ấy tôi vẫn chỉ là một đứa trẻ không hơn không kém.
Cho đến ngày nay, một trong những tiếc nuối lớn nhất của tôi là rời bỏ Sylvia. Khi đó, tôi còn quá nhỏ bé và yếu ớt, nhưng tôi vẫn luôn suy nghĩ về điều này - điều gì sẽ xảy ra nếu tôi ở lại. Liệu hôm nay bà Sylvia có còn sống không? Liệu bây giờ bà ấy có còn ở bên tôi không?
Lúc đầu, tôi không muốn gì khác ngoại trừ việc trả thù cho bà ấy. Thông điệp mà bà ấy đã truyền cho tôi về việc tận hưởng cuộc sống này đã không làm giảm bớt cơn thịnh nộ mà tôi cảm thấy đối với những kẻ chịu trách nhiệm cho tất cả những điều này. Tuy nhiên, thời gian càng ngày càng trôi qua, cơn khát báo thù đã từ từ dập tắt.
Tôi đã tự dối lòng mình từ ban đầu, cứ luôn cho là tôi không thể làm gì vì tôi quá yếu đuối. Nên tôi đã lao đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547652/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.