Bọn tôi đến tầng trệt của Tường Thành, có một tiểu đội nhỏ được lệnh chờ ở đấy để đón và đưa chúng tôi đến khu vực chỉ định.
Sylvie, sau khi thả Boo xuống thì ngay lập tức biến trở lại dạng người.
“Ahh—oof!” Em gái tôi hét lên rồi ngã vào vòng tay tôi. “Sao anh không dùng thần chú phong hệ để… ừm, kiểu như… cho em hạ cánh từ từ xuống đất ấy?”
Tôi nhìn qua con bé và nháy mắt. “Anh cứ tưởng mấy đứa con gái thích được người khác bế kiểu công chúa lắm mà.”
“Thấy ghê,” Ellie rên rỉ. Rồi con bé phủi bụi bặm trên người mình trong khi liếc tới liếc lui và đỏ mặt.
‘Arthur,’ Sylvie dùng thân giao cách cảm lên tiếng.
Tôi rời mắt khỏi em tôi và thấy một đám đông đang bắt đầu hình thành, bọn họ đều im lặng chờ đợi tôi. Callum và Gavik đã đưa thú cưỡi của mình cho người giữ thú và đang đợi lệnh.
“T-Thả em xuống ngay, đồ anh trai ngốc!” Ellie nói nhỏ.
Thả em ấy xuống, tôi chọc. “Sao? Em xấu hổ vì anh mình à?”
“Tướng Quân Arthur,” một giọng nói quen thuộc vang lên. Tôi quay sang thì thấy Chỉ Huy Trodius Flamesworth cùng với Albanth và Jesmiya đứng cạnh ông ấy. Ngay khi tôi quay sang nhìn họ, cả ba người đều trịnh trọng cúi đầu chào.
Trước khi trả lời vị chỉ huy, tôi đảo mắt qua đám đông kia. Hầu hết bọn họ chỉ là thương nhân hoặc công nhân làm việc trong Tường Thành hơn là binh lính.
‘Đáng ra con nên giữ nguyên dạng rồng của mình cơ,’ tôi nói với Sylvie.
‘Bọn họ đang nhìn người chứ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547627/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.