Mặc dù khế ước thú của tôi có vẻ ngoài hệt như một cô gái nhỏ, thậm chí còn nhỏ hơn cả em gái tôi—nếu bỏ qua hai cái sừng chĩa ra trên đầu cô ấy—thì cô ấy vẫn là một asura.
Sau khi ra lệnh cho các lính gác cho giải tán đám đông nhỏ khán giả đang dần dần lớn hơn, tôi bắt đầu vận mana vào viên tinh thể mana lớn có tác dụng kích hoạt hệ thống phòng thủ của phòng tập luyện. Một tiếng vút nhỏ vang lên, trần và sàn bắt đầu phát sáng lờ mờ. Emily hiện giờ không có ở đây để kích hoạt mấy cái đĩa cảm ứng như lần trước, nên tôi chỉ có thể kích hoạt mỗi rào chắn thôi.
Em gái tôi là người duy nhất có ở trong phòng tập này, nhưng tôi vẫn bắt em ấy đứng gần cửa ra vào và đứng sau Boo để đề phòng trường hợp hy hữu rằng thần chú của chúng tôi sẽ vô tình bắn trúng em ấy.
“Có cần thiết phải đứng tuốt đằng đây khi cả hai người chỉ tập luyện thôi không? Em hầu như chẳng thấy gì dù đã cường hóa tầm nhìn của mình!” Ellie la lên than phiền và ló đầu ra khỏi khế ước thú của mình.
Lờ đi em mình, tôi tiếp tục duỗi cơ thể và căng cơ chân.
“Con có chắc là không cần duỗi cơ thể trước không? À mà con có cần duỗi cơ thể không ấy nhỉ?” Tôi hỏi khế ước thú của mình, người đang đứng im như tượng trong khi quan sát tôi.
“Vì con còn chưa quen với việc điều khiển tứ chi nên thôi con không muốn làm gì đó nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547624/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.