Cả hành lang chìm trong im lặng, tất cả mọi người đều quay đầu theo hướng ngón tay chỉ và nhìn về phía tôi.
Tôi nhăn mày. “Tôi á?”
Tâm trí tôi quay cuồng, cố gắng tìm ra lý do tại sao Rahdeas chỉ muốn nói chuyện với tôi, và ông ta sẽ nói điều gì với tôi trong tình huống này.
“Sau khi gần như chia rẽ cả vương quốc người lùn và để tôi phải dọn đống hổ lốn mà lão ta bày ra, giờ lão còn dám quyết định người mà lão ta muốn nói chuyện cùng à?” Buhnd càu nhàu.
“Chẳng lẽ ông ta tính giao kèo gì đó với Tướng Quân Arthur à?” Blaine hỏi.
“Tôi không nghĩ vậy đâu. Nếu ông ta muốn thỏa thuận gì đó thì nói chuyện với Tổng Tư Lệnh Virion hoặc bất kỳ ai khác trong Hội Đồng sẽ tốt hơn,” Merial trả lời.
“Hay là vì cháu quen biết với Elijah?” Virion nói.
“Đó… chính là điều cháu đang sợ.” Tôi thở dài.
Trong lúc bọn tôi trò chuyện, Gentry ho khan một tiếng để thu hút chú ý. “Các vị Lance và những thành viên của Hội Đồng. Việc khiến kẻ phản tộc kia chịu mở miệng không phải là một việc dễ dàng gì, có lẽ tốt nhất chúng ta nên tận dụng thời cơ này để nói chuyện với lão ta khi lão vẫn còn chịu mở lời.”
“Dẫn đường đi, Gentry,” tôi nói và đi qua cánh cửa kiên cố kia.
Chịu đựng mùi hôi nồng nặc đặc trưng của hầm ngục, tôi im lặng đi theo sau Gentry trong khi những người khác miễn cường ở lại sau. Gentry ra hiệu cho hai người lính gác giữ khu vực ở tận sâu bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547620/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.