“Cậu cần phải làm tốt hơn thế đấy, tướng quân trẻ,” Buhnd nhếch mép và lắc ngón tay. 
Vận một luồn lửa vào những luồn gió nhỏ trên lòng bàn tay, tôi cố tung đòn vào vị trưởng lão người lùn thêm lần nữa thì một đống tinh cầu gió từ trên không bắn xối xả xuống. 
Tặc lưỡi, tôi lờ đi lời khiêu khích của Buhnd và tập trung vào chiêu thức của Camus. Tôi có thể dễ dàng né chúng, nhưng bỗng mặt đất dưới chân tôi dâng lên và kẹp chặt chân tôi lại, khiến tôi chôn chân tại chỗ. 
Một trong những tinh cầu nhỏ ấy đâm thẳng vào vai tôi nhưng nó đem lại cho tôi một cảm giác hệt như bị một quả đại bác bắn thẳng vào người vậy. 
Tôi kiềm lại mong muốn chửi thề và chỉ nghiến răng chịu đựng. 
Muốn thì chiều. 
Phản ứng đầu tiên tôi tính thực hiện là dựng lên một bức tường làm bằng đá hoặc băng để chặn các đòn tấn công liên hồi của Camus, nhưng qua những ngày tập luyện gần đây, tôi phải cố tìm cách tốt hơn để đối phó với những tình huống như thế này. 
Điều này có nghĩa là đôi lúc tôi phải tưởng tượng ra những tình huống khác nhau và tìm ra các giải pháp riêng biệt để giải quyết vấn đề hao hụt mana và sức lực. 
Những quả tinh cầu gió ấy có cảm giác hệt như vật thể rắn, nhưng về cơ bản thì chúng chỉ là một đống gió gom vào trong một quả cầu. Từ bỏ việc dựng tường để đỡ đòn, tôi vận một luồn gió bao phủ tay mình. 
Thay vì cố gắng đỡ đòn, tôi dùng găng tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547605/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.