Mọi thứ sẽ được liên kết nếu tộc người lùn thực sự liên minh với lũ Alacrya, nhưng bất kể linh cảm của tôi như thế nào, tôi cần chắc chắn nghi ngờ của mình không phải là do tôi quá đa nghi.
Tôi tốn thêm một giờ để xác định một trong những lối vào của vương quốc Darv dưới lòng đất, nhưng thậm chí điều đó chỉ có thể thực hiện được với sự giúp đỡ của Realmheart.
‘Người đang căng thẳng.’ Sylvie nói từ dưới lớp áo choàng trong khi tôi đang cẩn thận trượt những ngón tay của mình lên những kẽ hở mờ nhạt được nguỵ trang để trông giống như những vết nứt đọc theo vách đá.
‘Ổn thôi. Ta chỉ đang sử dụng Realmheart quá lâu, chỉ vậy thôi.’ Tôi đáp lại khi nhìn xuống cánh tay của mình. Không có những dòng cổ tự vàng khắc vào người và tầm nhìn của tôi trở lại bình thường, tôi nhận ra rằng cơ thể mình trở nên trắng như thế nào–không giống như làn da trắng như Ngọc Trinh mà các cô gái mong muốn mà là làn da nhợt nhạt sẽ khiến bạn lo lắng về sức khỏe của mình.
‘Con cảm thấy không cần phải nhắc người, nhưng người có biết là có một khái niệm gọi là sự điều tiết khi mà làm việc ảnh hưởng đến cả tinh thần và thể chất không?’
Bỏ qua sự cằn nhằn của cô rồng trong áo mình, tôi cố gắng đẩy lối vào ẩn một lần nữa. Bất chấp lượng mana được sử dụng để cường hóa sức mạnh thể chất của tôi, cánh cửa đất vẫn không xê dịch.
Chắc chắn phải có một cách nào đó để mở nó ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547576/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.