"Mặt nạ của tao đâu?"
Ả phù thủy dùng tay lần mò trên khuôn mặt mình, vẫn cách xa tầm mắt của tôi.
“Mặt nạ của tao. Tao cần mặt nạ của mình,” ả ta tiếp tục lặp lại khi nhận ra khuôn mặt của mình bây giờ để trần. Mụ phù thủy xé bỏ chiếc bờm đen ngỗ ngược của mình ra, vò đầu bứt hai tóc đuôi ngựa và dùng mái tóc bù xù chưa chải để che mặt. Ả quỳ trên mặt đất, gom nhặt những mảnh nhỏ của chiếc mặt nạ vỡ vụn lại và tiếp tục lầm bầm.
Tôi bắt đầu thở gấp gáp và dần dần nhích ra xa vì sợ hãi những gì ả ta có thể làm. Tôi đã tung mọi sức lực khi sử dụng Static Void (Ngưng Đọng Thời Gian) và Realmheart được kích hoạt, và đổi lại mũi kiếm của tôi giờ đã biến mất.
Những sợi tóc đen lòa xòa xõa khắp trên mặt ả ta khi ả cố gắn các mảnh vỡ lại với nhau trong tuyệt vọng. Đột nhiên, ả nắm chặt lấy đống mảnh vỡ mà ả đã cố gắng thu thập một cách tuyệt vọng, và ả cào thô bạo xuống đất.
"Mặt nạ của tao!" Ả ta thét lên, nắm chặt các mảnh vỡ đến mức tay ả chảy máu.
Nhìn những hạt mana kết tụ lại tạo thành một vầng hào quang xanh âm u xung quanh ả, tôi không còn thời gian để chần chừ.
Các hạt aether màu tím mờ bắt đầu rung động khi tôi kích hoạt Static Void (Ngưng Đọng Thời Gian) một lần nữa. Lờ đi sự phản kháng dữ dội của cơ thể, tôi lao tới tấn công mụ phù thủy trước khi luồng khí ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547573/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.