Cả hai chỉ huy đằng sau lưng tôi đều ngớ hết cả người ra khi chúng tôi nhìn chằm chằm chằm vào cánh tay bị đứt lìa vẫn còn nắm chặt cán kiếm nằm trên vũng máu.
“Tất cả binh lính tập trung! Chuẩn bị giao chiến!” Tôi thét lên, khuếch đại giọng nói của mình to và rõ hết sức có thể để thu hút tất cả sự chú ý.
Những người lính có mặt ở đây liền giật mình hoàn hồn sau khi nghe mệnh lệnh. Những người lính mới thì chật vật lục lọi đồ đạc và mặc giáp vào. Những thám hiểm gia kỳ cựu và các binh lính đã từng chinh chiến nhiều lần đã mặc sẵn áo giáp bên dưới y phục của mình, họ nhanh chóng mặc đồ bảo hộ trong khi những tiếp la hét và tiếng kim loại va đập nhau vang lên liên hồi trên vách núi.
Chỉ huy Glory và Auddyr thì đã mặt áo giáp hạng nhẹ cũng ngay lập tức hoàn hồn, có chút xấu hổ vì phản ứng khá chậm.
“Chỉ huy Auddyr. Nhìn lớp áo giáp trên cánh tay này đi, đây không phải là thứ một người bình thường có được—đây là áo giáp quân phục. Không phải ông từng nói rằng sư đoàn của ông đang đóng quân trên vách núi đúng không?” Tôi hét lên khi khu trại càng ngày càng ồn ào.
Khuôn mặt của vị chỉ huy liền tái mét đi sau khi boàng hoàng nghiên cứu lớp áo giáp ấy. Ngay khi ông ta có ý định phóng thẳng lên vách núi, tôi nắm chặt lớp bảo vệ vai trên người ông ta lại. “Ở lại đây cho đến khi cả toàn bộ binh lính của chúng ta chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547569/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.