“Chỉ là một đầu bếp bình thường thôi á?” Tôi lặp lại. “Vì lý do nào đó, cháu cảm thấy hơi khó tin điều đó đấy.”
Bà bếp trưởng chỉ nhún vai, cởi bỏ tạp dề ra và quăng nó sang Nyphia. “Danh hiệu hào nhoáng ở trước tên của ta chỉ để làm màu thôi, nên đúng vậy, ta là Bếp Trưởng Astera. Rất vui được gặp cậu.”
Bất ngờ vì khí chất thông thái trong ngôn từ của bà ấy, tôi cúi đầu trả lời. “Và cháu là Arthur. Rất vinh hạnh được gặp bà.”
“Giờ thì, Arthur, hãy cho những lính mới ở đây chứng kiến một màn trình diễn phi thường trước khi bọn chúng bắt đầu la ó nhé.” Bà ấy mỉm cười một cách tự tin và giơ cái giá trên tay mình lên.
“Đương nhiên rồi. Và đó sẽ là vũ khí của bà ư?”
“Đừng ngốc thế. Thật thô lỗ khi chiến đấu bằng một dụng cụ làm bếp.” Bật cười một cách sảng khoái, Quý Bà Astera ra hiệu cho một trong những người lính ở đầu hàng đưa vũ khí cho bà—một thanh kiếm ngắn, hệt như cái tôi đang cầm. “Giờ thì chiến thôi, mà nhớ nương tay với một bà lão như ta nhé.”
Và như thế, bà ấy bỗng biến mất khỏi tầm nhìn của tôi và xuất hiện với tốc độ mà không một “đầu bếp bình thường” nào có thể thực hiện động tác đó được. Quý Bà Astera liền xuất hiện ngay trên đỉnh đầu tôi, và đang chuẩn bị bổ thẳng kiếm xuống, khuôn mặt đẹp lão của bà đang mỉm cười một cách hoang dại.
Tôi nhanh chóng bước sang bên để né đòn và đồng thời liền giơ thanh kiếm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547567/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.