🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong khi Virion và Aldir trở lại lâu đài, tôi nán lại để tiễn cha và mẹ, hai người vẫn khăng khăng muốn quay trở lại nhóm Twin Horns và tham gia cuộc chiến. Khi chuẩn bị rời đi, tôi đã cố ngăn họ đừng đến bờ biển phía tây, nơi cuộc chiến diễn ra ác liệt nhất, nhưng họ đã từ chối.



Tôi không thể trách cha và mẹ được; đối với họ, vùng đất này chính là quê hương và bảo vệ nó là điều phải làm. Còn với tôi, do ký ước từ kiếp trước nên có lẽ ngoài việc sinh ra và lớn lên tại đây, tôi không thật sự gắn bó với vùng đất này cho lắm. Tôi chỉ coi Dicathen như là nhà mình vì đây là nơi mà gia đình tôi sinh sống và đó là lý do tại sao tôi quyết định chống lại Vritra.



Cởi bỏ tấm giáp cuối cùng của mình ra, tôi ngồi xuống và thở dài.



“Chết tiệt!” Tôi chửi rủa, xoa xoa thái dương



“Cãi nhau với họ không phải là một cách tốt để tiễn họ đâu.” Sylvie nói trong khi nằm xuống và tựa đầu lên chân của mình trên của bàn trà.



“Cảm ơn vì lời khuyên bổ ích,” tôi đảo mắt, “Nhưng ta chỉ không hiểu tại sao họ lại không nghe lời khuyên của ta. Ta không nói gì sai cả.”



“Người đơn giản là bảo họ trốn đến một nơi hẻo lánh nào đó và ở yên đó.” Sylvie trả lời.



“Ta không hề nói như thế.” Tôi vặn lại trong khi đá đá đôi ủng.



“Nhưng đó thực sự là những gì người muốn.”



“Nhưng ta chỉ muốn họ được an toàn thôi.” Tôi lẩm bẩm và thừa nhận.



Sylvie

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547564/chuong-147.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.