GÓC NHÌN CỦA TESSIA ERALITH:
“Darvus, đổi vị trí với Stannard!” Tôi vung thanh kiếm, tạo một đường cong hất tung con Gnoll* mặc giáp kia—một loài quái thú mana khó nhằn trông giống chó dại đi bằng hai chân—con mà tôi sơ ý không để ý đến.
“Cẩn thận đấy, chỉ huy! Nếu cô mà chết ở đây thì ông nội cô lột xác tất cả bọn tôi mất!” Darvus cảnh báo, nở một nụ cười thật rộng bên dưới cái nón móp méo kia.
“Nghĩ sao thế!” Tôi bật lại, đỡ thêm một cú bổ thẳng xuống với thanh kiếm của mình. “Có cần tôi nhắc lại mấy lần tôi phải cứu mạng mấy người không?”
“Đừng có cà khịa nếu không nắm chắc bàn thắng trong tay, Darvus!” Caria trêu chọc khi cô ấy né cây chùy gai một cách uyển chuyển, theo sau đó là một cú đấm móc trực diện vào cằm con Orc.
“Stannard, ông đã tìm ra con đầu đàn chưa? Mấy con Gnoll này từ đâu chui ra lắm vkl thế.” Darvus xoay vòng hai thanh rìu con của mình rồi ném chúng vào con Gnoll gần đó.
“Vẫn chưa.” Pháp sư tóc vàng của chúng tôi lên tiếng từ phía sau.
“Này chỉ huy. Tôi nghĩ chúng ta nên lui về sau. Số lượng bọn chúng khá đông, nếu chúng ta tiếp tục giao chiến thì sẽ sớm kiệt sức đấy.” Darvus rút hai thanh rìu chiến to lớn ra từ sau lưng và chặt bay đầu một con Orc siêu to khổng lồ.
“Tôi nghĩ cậu nói đúng. Chúng ta nên lùi về trong tầm bắn của các Conjurer.” Tôi đâm xuyên mũi gươm của mình qua lớp áo giáp của con Gnoll. Khuôn mặt như chó dại của nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547547/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.