“C-Công chúa?” Cô ấy thốt lên, còn ngạc nhiên hơn cả tôi.
Tôi nhanh chóng tra kiếm vào vỏ và thả bạn mình ra. Ngoài Kathlyn, Emily Watsken là cô gái duy nhất trạc tuổi tôi mà tôi đã dành khá nhiều thời gian cùng cô. Thầy của cô, Gideon, ra vào lâu đài rất nhiều lần mỗi khi chế tạo ra được các thiết bị và vật phẩm có thể phục vụ cho chiến tranh.
“Thật xin lỗi, Emily. Cậu từ đâu chạy ra khiến cơ thể mình tự phản ứng.” Tôi xin lỗi, giúp cô ấy nhặt lại những công cụ và đống sách mà cô ấy đang mang rồi giúp cô ấy đứng dậy.
“Không không, đáng ra mình phải cẩn thận hơn, haha! Mình mang theo nhiều thứ quá, và mắt kính của mình bị trượt xuống nên mình chả biết mình đang đi đâu luôn. Nhưng thế cũng khá vui đấy. Cậu biết đấy, kiểu như chơi trò chơi mạo hiểm ấy.” Emily trấn an, giọng có hơi run run. Để ý thấy nữ Lance tóc đen kế bên tôi, cô ấy hốt hoảng cúi chào. “Xin chào người, Tướng Quân Varay.”
“Cô Watsken,” Varay gật đầu và đứng đó, không có ý định giúp.
Emily buộc lại mái tóc quăn dài bị bung ra vì tông trúng tôi. Khi tôi chồng đống vật liệu lên tay Emily, tôi chú ý đến một xấp giấy ghi chú nguệch ngoạc trong cuốn sổ của cô ấy.
“Mà cậu với giáo sư Gideon dạo này đang nghiên cứu gì thế? Cũng lâu rồi không thấy cậu đến lâu đài.” Tôi hỏi khi chồng đống sách sắp cao đầu lên tay Emily.
“Ugh, đừng gọi ổng là Giáo Sư. Ông thần bựa nhân đó còn chẳng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547543/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.