Mắt tôi dán chặt vào chiếc cầu thang sắt bị lõm và hoen rỉ cho đến khi tiếng gầm của những con thú mana bên dưới làm tôi rùng mình.
“Hình như một số con quái mana cảm nhận được lâu đài rồi. Chúng ta phải nhanh lên nếu không muốn gặp rắc rối không cần thiết,” Olfred cất tiếng.
Nhìn từ trên trời xuống, chúng tôi có thể nhận thấy sự chuyển động nhẹ nhàng của một vài con thú mana khổng lồ khuất trong những tán cây rậm rạp.
“Hừm,” Varay đáp, không đồng ý cũng không bác bỏ nhưng vẫn chấp nhận ý kiến của Olfred.
Hiệp sĩ đá cõng tôi trên vai, từ từ hạ tôi xuống chân cầu thang trước khi vỡ vụn thành cát, sau đó tự biến lại thành áo choàng buộc chặt trên vai Olfred.
“Những người lùn chúng tôi đi đâu cũng luôn mang theo một chút bụi,” Olfred nháy mắt khi nhìn thấy vẻ ngạc nhiên của tôi.
Cánh cửa đóng lại sau lưng chúng tôi, và trong khi tôi nghĩ bóng tối sẽ bao trùm nơi này thì một chất giống như rêu phủ trên các bức tường bắt đầu tỏa ra thứ ánh sáng xanh dịu.
Varay làm tan chiếc còng băng ở chân tôi để tôi có thể tự đi và dẫn đầu, Olfred đi ngay sát phía sau. Chúng tôi chắc chắn đã đi ít nhất được 1 tiếng trên cái cầu thang vô tận khi tôi buông lời phàn nàn.
“Không có đường nào nhanh hơn ngoài việc trèo lên những chiếc cầu thang dài một cách vô lý này à?” Tôi cất lời. Cơ thể tôi mạnh hơn phần lớn con người thậm chí nếu không có lõi mana nhờ vào tiến trình đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547516/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.