Ở thế giới cũ của tôi, nơi tôi sinh ra thường xuất hiện trong tâm trí tôi. Tôi đã sống một cuộc sống đơn độc, nhưng như thế không có nghĩa là tôi ghét bỏ hết toàn bộ bốn mươi hai năm trời đó. Tôi thật sự rất thích những chuyến thăm viếng các trại trẻ mồ côi và chơi đùa với những đứa trẻ. Tất nhiên, hầu hết những đứa con trai thích chơi đấu kiếm và tập luyện Ki, nên mỗi khi tôi đến, tôi luôn phải dành vài tiếng đồng hồ để chỉ dạy chúng.
Tôi nhớ một ngày cụ thể, khi mà một đứa nhóc trong trại mồ côi – à đúng rồi, tên cậu ta là Jacob – hỏi tôi một câu.
‘Anh Grey, anh có tin vào thần linh không?’ Cậu ta kéo vạt áo của tôi và hỏi.
Tôi chưa bao giờ tin vào thần linh, hay bất kì thực thể tối cao nào mà mọi người thường tin. Làm thế nào mà chúa trời có có thể tồn tại trong thế giới mà trình độ sức mạnh đấu thuật sẽ quyết định cuộc sống của bạn. Những người sinh ra em bé có thể chất yếu hoặc dị tật sẽ bị ném đá, làm nhục và thường bị những người khác sân si sau lưng. Và bọn họ sẽ bị người ta xem như những con ruồi bọ: phiền toái, vô dụng, chết đi thì hơn.
Ngay cả một người phụ nữ dù có đẹp hay quyến rũ đến đâu, thì người đó cũng chỉ còn nước đi làm kiều nữ nếu cô ta không có đủ sức mạnh tối thiểu để được coi là ‘trung bình’ giữa các thí sinh. Ngay cả những lão già chết tiệt trong Hội Đồng, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547492/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.