Sau khi rơi tưởng chừng như hàng giờ do vụ nổ và bị đập giữa những tảng đá khác nhau, tốc độ tôi rơi xuống khiến tôi có thể lấy lại thăng bằng cho bản thân. Tôi dang tay và chân ra, cố gắng hết sức để tìm bất cứ thứ gì để bám vào trước khi tôi trở thành mớ thịt nhão nhét khi tôi tiếp đất. May thay, bàn tay phải của tôi bắt được một gốc cây. Nhưng xui xẻo thay, đó là cánh tay bị trật khớp cách đây không lâu nên cú giật bất ngờ làm tôi đau nhói khiến tôi muốn cắn vào môi dưới.
Treo leo trên hố sâu bằng cánh tay bị thương, tôi cảm thấy như nó sắp đứt lìa ra. Rồi tôi kết nối tinh thần với Sylive.
'Sylv. Ngươi có ở đó không? Ta bị rơi xuống khá sâu nhưng ta vẫn ổn. Ngươi có cảm nhận được ta đang ở đâu không? '
Không có phản hồi. Tôi thậm chí không thể cảm nhận được khế ước thú của tôi. Tôi ngay lập tức bắt đầu lo lắng nếu có chuyện gì xảy ra với nó, nhưng với con Snarler Chúa đã chết và đám quái còn lại bị mắc kẹt trong hầm ngục, tôi nghĩ chắc chúng không liên quan. Có nhiều khả năng là tôi đã rớt xuống quá sâu, và tôi nghi ngờ rằng, hoặc có một thứ gì đó dưới này bị giữ dưới này và bị phong ấn từ bên ngoài, hoặc chính xác hơn là từ bên trên mặt đất.
Ở mức độ sâu này, tôi không nghĩ rằng có tầng nào đó ngay bên dưới nó. Có phải vụ nổ đã làm lộ một lối đi ẩn đến một nơi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547484/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.