Tôi không bao giờ tin vào cái “ánh sáng nơi cuối con đường” nhảm nhí nơi mà mọi người, sau khi mọi người trải nghiệm gần cái chết, tỉnh dậy với một đống mồ hôi lạnh và nói, “Tôi đã nhìn thấy ánh sáng!”
Nhưng giờ đây, tôi đang ở cái “đường hầm” và đối mặt phía ánh sáng, điều cuối cùng tôi có thể nhớ được, tôi đang ngủ trong phòng (có lẽ gọi là buồng thì hợp lý hơn).
Ai đó đã ám sát tôi ư?
Tôi không nhớ mình đã từng đối xử bất công với bất kì ai. Nhưng trở thành người quyền lực thì sẽ có rất nhiều các loại lí do để những kẻ khác muốn tôi chết.
Dù sao đi nữa….
Vì có vẻ như tôi sẽ không tỉnh dậy sớm đâu, và tôi đang dần dần bị hút vào thứ ánh sáng đó, có vẻ tôi nên đi về phía đó.
Dường như phải mất một thời gian dài để đi đến phía ánh sáng nơi cuối của cái đường hầm này, một phần tôi mong sẽ có những thiên thần em bé đàn hát bay vòng vòng, dẫn lối tôi đến thiên đường.
Tôi nghe thấy một giọng nói mờ mờ từ từ bắt đầu rõ ràng hơn,
“Chúc mừng cả hai người, đó một cậu bé khỏe mạnh.”
… Đợi đã.
Tôi đoán là nếu bình thường thì tôi sẽ suy nghĩ ngay đến “Đệt, tôi vừa được sinh ra? Giờ tôi thành một em bé rồi à?” Nhưng lạ thay, tôi chỉ nghĩ đến một điều duy nhất là “Thì ra cái ánh sáng cuối đường hầm là ánh sáng xuyên âm đạ…”
Haha… Đừng nghĩ đến chuyện đấy nữa.
Đánh giá tình hình của tôi như cách một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cuoi-con-duong-truyen-chu/4547417/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.