“Muốn ăn gì?”
Phía trước truyền đến giọng nói của Trì Thần nhưng không ai đáp lời cả. Cậu ấy đột nhiên đứng lại, sau đó đảo mắt tìm kiếm một vòng, xoay người lại mới phát hiện tôi đang ở phía sau.
Nhìn tôi hai giây, giống như nghĩ đến điều gì đó, cũng không nhúc nhích mà đứng tại chỗ nói chuyện phiếm với ba người kia.
"Em gái, Trì Thần hỏi em muốn ăn gì." Trương Vũ nhìn tôi cười.
"Không quá cay là được."
"Đồ ăn đêm có loại không cay không?"
“Không có."
"Nhưng mà không cay ăn không ngon."
Hai người khác phụ họa.
Tôi lại rơi vào sự lúng túng một lần nữa.
"Bảo ông chủ đừng bỏ ớt, có miệng mà không biết ăn nói thì khâu mẹ nó đi." Trì Thần quát bọn họ một câu.
"Đúng đúng đúng, lão đại nói đúng."
"Em gái... Đợi chút nữa tôi sẽ đi...".
Đúng vậy, Trương Vũ luôn gọi tôi là em gái, mỗi lần gọi đều khiến tôi nổi hết cả da gà.
"Trương Vũ, cậu vừa phải thôi, ai là em gái cậu?" Trì Thần không kiên nhẫn mắng cậu ta thêm lần nữa.
"Lão đại…” Cậu ta ấm ức kêu một tiếng.
"Triều Triều, đợi một chút tôi..." Trương Vũ đổi cách gọi, sau đó nhìn thoáng qua Trì Thần .
"Lý Triều Triều, đợi lát nữa..." Cậu thở dài, "Tôi đi bảo ông chủ đừng bỏ ớt, thế này được rồi chứ, lão đại."
Trì Thần chỉ liếc qua một cái, không mấy để tâm tới hắn.
21.
Suốt chặng đường, cả nhóm nói rất nhiều, tôi căn bản không có cơ hội nào để chen vào cả.
May mà Trì Thần cũng không thích nói chuyện, nên tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cua-toi/969313/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.