Do quá nhiều chuyện li kì xảy ra mà cả tối Khương Ninh mải mê suy nghĩ không thể ngủ được. Kiếp trước sau khi chết cô vẫn chưa quay lại quá khứ ngay, cô chứng kiến lễ tang của mình, lão ba nhà cô xưa nay luôn mạnh mẽ, một đời trượng nghĩa mà trước lễ tang cô lại thấy bố thật cô đơn, tóc ông đã bạc hết người trở nên gầy gò và mệt mỏi. Còn anh nữa anh đã sắp xếp tang lễ của cô một cách chu đáo và chăm lo cho bố cô trong những ngày tang lễ. Anh gầy, thật sự rất gầy, môi mím chặt. Trong khoảng thời gian cô hôn mê dù không thể nói chuyện với anh được nhưng cô có thể nhìn và cảm nhận nghe thấy những tâm sự anh kể cho cô mỗi ngày. Trong một năm rưỡi hôn mê cô cũng không phải là không động lòng với anh, hình như cô hơi thích anh rồi. Trầm Tu là chấp niệm là tình cảm trong mười mấy năm thanh xuân của cô, cô đã không thể vực dậy nổi hay quên đi đoạn quá khứ đấy, đoạn tình cảm đấy nếu không có sự ấm áp và bao dung của Thừa Dật. Vậy anh sẽ như thế nào khi cô chính là chấp niệm trong lòng anh. Nghĩ đến anh cô lại cảm thấy nhớ anh nhiều hơn rồi, rất muốn được gặp anh. Những suy nghĩ đó cứ luẩn quẩn trong đầu cô khiến cô mất ngủ cả đêm.
Một luồng ánh sáng nắng ấm chiếu vào cô gái đang ngủ say trên giường bệnh điều đó khiến cô giật mình tỉnh giấc, cô lo lắng nhìn chằm chằm lên trần nhà không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cua-nu-phu-trong-sinh/2796765/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.