Thu xếp ổn thoả cho anh Khương Ninh xách túi lên chuẩn bị về. Chưa kịp đứng thẳng dậy tay đã bị ai đó nắm chặt kẹo lại.
" em đi đâu " giọng run run, hơi thở anh gấp gáp, đôi mắt đen nhánh đầy sợ hãi, hốt hoảng. Anh rất sợ, sợ chỉ là giấc mơ, sợ tỉnh rồi cô sẽ không ôn nhu, không còn cười với anh nữa.
" em đi về nhà, không ba mẹ sẽ lo lắng"
Thừa Thiên Dật vẫn cố chấp nắm lấy tay cô, ánh mắt có chút nũng nịu nhìn cô chằm chằm, không nói lời nào.
Lúc này cô nhìn anh không khác gì con nít, bất an và thiếu cảm giác an toàn đến vậy.
" nhanh buông, mai em sẽ qua thăm anh"
Anh lắc đầu, tay nắm chặt lấy tay cô, kéo cô nằm dính sát vào người mình chỉ có như vậy anh mới cảm thấy sự tồn tại của cô là chân thật.
" anh đau quá, ở lại được không?"
Khương Ninh trên mặt tỏ ra nghiêm khắc nhưng trong lòng đã mền nhũn, tìm đập nhộn nhịp không có tiết tấu.
" Đau ở đâu, em xem" nói rồi cô dùng tay sờ loạn trên người anh, tay nhéo mạnh một cái vào eo anh.
" a za" Cơn đau khiến anh ren nhẹ. Đôi bàn tay kia không an phận mà vừa xoa vừa bóp bụng anh, như một con vật nhỏ vừa phá hiện ra vùng đất mới mà tỏ ra thích thú, muốn nghiên cứu tìm tòi. Nơi bí ẩn nào đó trong cơ thể bắt đầu rục rịch khó chịu.
Cô nghĩ anh nhìn gầy vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sang-cua-nu-phu-trong-sinh/2796734/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.