Thím Lưu cúp điện thoại vừa lúc anh bước xuống lầu, thím Lưu vội thông báo:" Thiếu gia, phía bệnh viện vừa gọi, thiếu phu nhân tỉnh rồi."
"Tỉnh rồi sao?" Anh nhìn vẻ mừng rỡ của thím Lưu thì không khỏi nhíu mày, cô mua chuộc hết giúp việc trong nhà rồi sao, tại sao ai cũng có vẻ yêu mến cô ta như vậy.
"Thiếu gia, cậu có đi thăm thiếu phu nhân không? Tôi định mang cho thiếu phu nhân chút cháo và canh gà." Thím Lưu thở dài, thiếu gia lạnh nhạt với thiếu phu nhân như vậy, từ ngày cô nằm viện đến nay chưa vào thăm lấy một lần, bây giờ lại còn dẫn cả nhân tình về nhà:" Thiếu gia, cậu có đi hay không?"
Anh có đi hay không?. Truyện Trinh Thám
Anh không biết mình có nên đi hay không nữa, tất cả những gì xảy ra đều là đáng đời cô. Nhưng cô là vợ của anh, dù không có tình nhưng mà còn nghĩa, là vợ chồng hai năm chả nhẽ lại không tới thăm một lần thì cũng không tốt cho lắm. Dù sao An Ninh cũng là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, còn Diệp Vân vốn chỉ là người tình trong bóng tối. Anh chưa từng nghĩ đến việc sẽ cho Diệp Vân một danh phận rõ ràng, dù sao An Ninh vẫn là người vợ mà Chung gia dã lựa chọn, mối liên hôn này nếu muốn kết thúc ít nhất phải vài ba năm nữa mà cũng phải có lý do chính đáng mới có thể kết thúc được. Bà nội anh yêu quý cô như vậy, bà nằng nặc chỉ chấp nhận An Ninh làm cháu dâu dù An gia không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-sai-roi-tro-ve-ben-anh-duoc-khong/1751542/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.