Cố Khải Liêm càng nghĩ càng nhớ đến cảm giác mê hồn của tối hôm qua, nhớ đến Bội Sam nhớ gương mặt ngây thơ trong sáng của cô lại càng thêm cứng rắn.Bàn tay liên tục lên xuống,công suất đã đạt đến giới hạn nhưng một chút muốn bắn ra cũng không có.
Khải Liêm đã bực tức bây giờ lại càng thêm nổi điên,trong đầu cậu giờ là khuôn mặt của cô.Không lẽ phải gọi cô vào khẩu giao cho cậu thêm lần nữa thì mới bắn được sao?
Đang lúc rối rắm thì Cố Khải Liêm nghe được tiếng gõ cửa,là Lâm Bội Sam.
''Anh...anh Khải Liêm xuống ăn sáng ạ.'' Tiếng gọi của Bội Sam.
''Vào đây.''
Bội Sam nghe tiếng gọi thế là mở cửa phòng đi vào,nhưng không thấy Khải Liêm đâu cả, chắc anh Khải Liêm đang ở trong phòng tắm.Cô đi đến cửa phòng tắm và gọi.
''Anh Khải Liêm, anh gọi em ạ?''
''Mở cửa ra đi.''
Lâm Bội Sam nhẹ nhàng mở cửa,Sam Sam để ý hình như anh Khải Liêm không được vui thì phải.Không... không lẽ là do chuyện lúc nãy hả? Bội Sam nghĩ, là lỗi do cô. Cô chết mất.
Bội Sam phát hiện anh Khải Liêm không được bình thường,cô đỉnh cúi người xin lỗi thì phát hiện ra.Mà điểm không được bình thường đó là...,anh Khải Liêm...anh ấy không mặc gì cả. Anh Khải Liêm đang trần truồng.Quan trọng nhất là cái đó,cái vật kia của anh đang...,đang c**ng lên, thẳng tắp.
Lâm Bội Sam bây giờ đang nghĩ đến chuyện tối hôm qua, cô bất giác mặt đỏ rần rần.Mặc dù đêm hôm qua không thấy rõ ràng lắm, nhưng Bội Sam vẫn cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa bên trong cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-rung-dong-duoc-khong/402765/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.