''Mày mau xẹp lại đi chứ, tao mỏi tay lắm rồi.'' Vuốt ve mãi mà không thấy anh Khải Liêm bảo dừng,lúc này cô đã mỏi tay lắm rồi.Cô nói với giọng hắt hủi.
Cố Khải Liêm nghe đến đây thì bất giác bật cười.Đâu phải bảo xẹp là xẹp được chứ, đúng là ngây thơ.
''Em muốn nó xẹp xuống không?''
''Tất nhiên là muốn ạ.''
''Muốn nó mau ra vậy thì em phải dùng miệng cho nó vào.''
Được sự chỉ dẫn của Khải Liêm,Bội Sam thật sự đã ngậm vật to lớn vào miệng.Cậu đệ to lớn vừa vào đã chiếm hết thể tích khoang miệng nhỏ bé của cô.Hai hàm răng cũng vì thế mà ma sát vào,khiến Khải Liêm cau mày vì đau.Cậu rút ra.
Lâm Bội Sam nhận ra hình như cô vừa làm anh Khải Liêm đau.Cái vật đó cũng biết đau sao, quái lạ.
''Liếm trước đi đã,rồi sau đó dùng môi và răng bao lại.Hiểu không ?''
Bội Sam không nghĩ nhiều nghe lời,gật đầu cho qua.
Cái lưỡi đỏ ướt nhẹp của cô càn quét lên xuống cọ xát vào các mạch máu chằng chịt.Cô khó hiểu,ôi trời đất ơi nó lại to ra thêm một vòng nữa rồi?Ngộ quá chừng.
Lâm Bội Sam dần nghiên cứu lên đỉnh đầu,sau khi đã liếm xong vật to lớn kia.Cô bất giác mút ở giữa rãnh trên đầu cậu bé,có chút thứ dịch gì đó được tiết ra,có màu trắng đục.Bội Sam thấy cảm thấy có chút khá tanh,cô muốn nhổ ra.
Trong khi đó Cố Khải Liêm còn đang sung sướng hưởng thụ,cậu không ngờ cái miệng nhỏ của Bội Sam rõ là ngây thơ ấy thế mà lại d*m đ*ng phết đấy.Đúng là chỉ mới thoạt nhìn thì không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-rung-dong-duoc-khong/402763/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.