Nghĩ là làm,dù mặt đã đỏ nhưng Lâm Bội Sam vẫn đành mặc chiếc áo sơ mi của Khải Liêm lên người.Thật sự chiếc áo rất rộng,vạt áo đến đùi của cô,Bội Sam đang cảm tưởng bản thân mình trực tiếp chạm vào trước ngực cậu chủ vì là không mặc đồ lót nên bộ phận bên trên thực sự có cảm giác chân thực như vậy chăng?Chưa kể vì đây là áo của Khải Liêm nên có mùi hương đặc trưng của cậu.Mùi hương cơ thể không lẫn được của ai vì cậu không hề sức nước hoa.Nói đến như vậy,Bội Sam đã ngại ngùng đỏ mặt.
Ai mà biết lần này ông trời không độ nổi cô.Hai người ngẩn ngơ bốn mắt nhìn nhau,Cố Khải Liêm không hề đi ngủ cậu nhìn cánh cửa mở ra dần.Nãy giờ cậu luôn ngồi nhìn cánh cửa có khi mở ra thì...
Ánh đèn phòng vàng nhạt tạo sự ám muội vô cùng.Bội Sam như được các ánh đèn hắt hết lên người khiến chiếc sơ mi mỏng không che đậy được gì mà ngược lại còn là sự mời gọi đến khác lạ.Đôi gò bồng cao ngất cũng không che giấu nổi.
Làn da mềm mại thoát ẩn hiện sau lớp áo sơ mi.Làm ánh mắt Khải Liêm đỏ lên,mạch máu dâng trào,sục sôi thúc giục cái gì đó kèm theo cổ họng vừa khô rát,vừa nóng lên.
Cố Khải Liêm dù sao cũng chỉ là một thằng đàn ông suy nghĩ bằng nửa thân dưới, dù đã cô gắng kiềm chế. Khải Liêm bắt đầu có phản ứng, phản ứng lại chẳng thể che giấu nổi mà gồ lên lớp quần âu.
Những giọt mồ hôi bắt đầu rơi tí tách trên người để trần như cậu,cơ thể rắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-rung-dong-duoc-khong/402761/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.