Cộc cốc cốc.
''Cậu chủ ơi, Ra ăn cơm đi ạ.''
Sau một hồi làm quen mò mẫm với căn bếp nhà Khải Liêm, có những thứ quen thuộc, cũng có những thứ mới lạ. Cô cũng đã nấu xong.Với tính tự lập như Sam Sam, nấu một bữa cơm là chuyện hết sức bình thường.Cô còn định bụng sẽ dần dần làm quen vớt căn bếp.
Khải Liêm nghe tiếng gọi,chậm rãi mở cửa bước xuống lầu.Ngồi xuống bàn ăn, cậu không thèm nhìn Sam Sam lấy một cái.Nhưng mùi thức ăn thực sự rất thơm cậu không thể cưỡng lại, nghĩ thầm có vẻ không tệ.
''Cậu chủ, cậu thử đi em chỉ có thể nấu vài món đơn giản.Sau này cậu muốn ăn gì có thể dặn dò em ạ.'' Bội Sam có chút mong chờ khi đây là lần đầu tiên nấu cho người lạ ăn.
Khải Liêm không đáp chỉ nhẹ nhàng gật đầu,cậu cho một miếng thịt vào miệng kèm vài đũa cơm.Bên này,Bội Sam có chút mong chờ nhưng lại hề nhận lấy lời nhận xét từ Liêm.Cô bắt đầu hoảng.
''Cậu chủ, có phải thức ăn không ngon?''Cô gan dạ lên tiếng.
''Cũng được...Không định ăn cơm hả?Còn đứng đó làm gì?''
''Cũng được'' cũng được ý của anh ấy là không tệ đúng không?Anh ấy còn quan tâm mình nữa chứ.
Cô ngồi xuống bàn ăn,sực nhớ cô dị ứng với đậu phộng.Lúc nãy vì món salad mà Bội Sam đã cho bơ đậu phộng vào.Thôi vậy,ăn ít có lẽ không sao.Người làm thuê như cô sao có ý kiến.
Cố Khải Liêm hỏi.Phá tan sự im lặng trên bàn ăn.
''Mày có sách vở và đồng phục chưa vậy?''
''Dạ em chưa ạ.''Thực sự cô khá phiền não, vì chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-rung-dong-duoc-khong/402759/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.