Không đúng… tại sao máu càng chảy ra càng nhiều…cô ngất…bây giờ anh hoảng sợ rồi…
" Bội Sam…em…em sao vậy…em tỉnh lại, tỉnh lại đi… nói gì đi em đừng làm tôi sợ."
Cố Khải Liêm nhanh chóng mặc quần áo lại, quấn chăn ôm cô chạy ra xe mà phóng đến bệnh viện.
" Sao nữa?Ha chưa được ba ngày mà… Đến sớm quá đấy."
" Nhanh…nhanh em ấy…máu… máu không ngừng…nhanh…"Anh bây giờ mặt mày tái mét còn đâu là đẹp trai nhất trường hay đàn anh phong lưu lạnh lùng mà người người ngưỡng mộ nữa chứ.
Bác sĩ nhanh chóng để lại anh một mình bên ngoài, cửa phòng dần đóng lại.
30p rồi lại đến 1 tiếng… thời gian cứ trôi qua như vậy,Cố Khải Liêm cứ chăm chăm nhìn vào cửa phòng bệnh cứ như một hai năm trôi qua rồi vậy.Nó lâu đến mức khiến anh phát điên lên được.Chân tay cũng vì vậy mà rung theo những đợt,mặt mày tái mét không một cắt máu nữa r.
- Em bị sao vậy hả?
- Sao lại máu…máu?
- Em đừng như vậy nữa được không,tôi sai rồi…tôi sai rồi mà tha lỗi cho tôi đi?
- Tôi yêu em Lâm Bội Sam…em đừng bỏ tôi được không?
- …
Muôn vàn câu hỏi càng hiện lên xung quanh đầu anh nhiều hơn, những câu hỏi không có câu trả lời…Ông trời thật biết cách trêu đùa cuộc đời anh đưa cô bước vào cuộc sống của anh… làm cho nó bị đảo lộn theo cô gái nhỏ quê mùa ngây thơ trong sáng này.Cô dần bước vào tim anh lúc nào không hay, làm cô trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-rung-dong-duoc-khong/1908558/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.