''Tới ! Tới rồi ! A...''
Lâm Bội Sam bám chặt lấy anh, người cô run rẩy.Cố Khải Liêm cũng theo đó mà phát ra tiếng gầm nhẹ, vào thời khắc cuối cùng,anh mới rút ra bắn cả lên người cô gái nhỏ.
Đầu óc Bội Sam cô bây giờ đã mơ hồ, tiếng ong ong quanh quẩn bên tai,cô kiệt sức dựa vào tường lớn phía sau.Eo,lung,đùi bây giờ đã ê ẩm, cả người được Cố Khải Liêm ôm trước ngực.
Qua một tuần cứ thế trôi qua,sau một trận như thế không ai nói với ai câu gì.Làm Bội Sam thực sự theo đó mà sợ hãi nhưng mãi thấy anh không có biểu hiện gì cũng cố âm thầm chịu đựng.
Sau những ngày lo lắng sợ hãi, thì ngày khai giảng năm học ở trường mới cũng đến.Bội Sam biết anh Khải Liêm sẽ chẳng đưa cô đi cùng nên Bội Sam đã tránh anh,đợi anh đi rồi mới âm thầm theo sau anh.
Cố Khải Liêm hình như cũng biết Lâm Bội Sam theo sau mà giảm tốc độ để cô theo kịp.Không biết trải qua chuyện đó,cả tuần nay anh có suy nghĩ gì nữa?
Cố Khải Liêm hơn Bội Sam một lớp,bây giờ anh đã cuối cấp rồi.Nhưng đối với người hoàn mỹ, toàn diện như anh thì chắc cũng không có gì để lo lắng khi năm nào Cố Khải Liêm cũng đứng đầu toàn trường.
Thật ra ở trường mới cũng không có gì là ghê gớm,bạn học mới, giáo viên mới,môi trường mới,Bội Sam cô cũng biết thân biết phận nên chỉ im lặng học tập thật tốt thôi.Cô không dám giao du với ai, cũng chẳng dám để lộ quan hệ giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-rung-dong-duoc-khong/1908501/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.