Sơ Niệm không cảm kϊƈɦ mà nhìn Lục Trạch liếc mắt một cái, cũng đối với bản tính hay đổi trắng thay đen của Sơ Uyển mà khinh thường. Cô thật là phiền thấy Sơ Uyển tự biên tự diễn. 
"Sơ Uyển, chị có mệt hay không? Khí thế muốn giết tôi vừa rồi của chị đi đâu cả rồi? " 
"Tiểu Niệm, em nói bậy bạ gì đó? Chị sao... sao chị có thể ······" 
"Có ý gì ao? Chị có phải bị đãng trí không, tôi vừa rồi đã nói sẽ không ở dưới tay chị thảm hại 2 lần" 
"việc chị cùng Cảnh Dĩ cũng không phải từng ở trước mặt ba mẹ giảo hoạt miệng thì, đảo lộn trắng đen khiến họ đem tôi đưa ra nước ngoài. Hiện tại còn muốn giở trò cũ sao?! 
Loading... 
Nhưng lần này chị không đơn giản muốn tiễn tôi đi, còn muốn tôi thực hiện biến mất " 
Câu "Thật sự biến mất" kia không khỏi làm Lục Trạch thần kinh đột ngột nhảy dựng, đây là có ý gì? 
Mỗi một câu nói của Sơ Niệm khiến sắc mặt Sơ Uyển thêm phần khó coi, đến cuối cùng là câu nói kia đối với cô như giáng đòn trí mạng, trực tiếp làm huyết sắc trêи mặt Sơ Uyển ngưng trệ. 
"Mọi ngóc đầu trong phòng —— đều có lắp theo dõi, chị có biết hay không?" 
Sơ Uyển sửng sốt, cô đương nhiên biết, ngày đó khi Lục Vũ đưa cô đi tham quan phòng ở đã từng nói qua. Nhưng hắn cũng nói dù sao đây cũng là nơi nghỉ dưỡng tư nhân nên ngày thường hệ thống theo dõi ít khi mở. 
Chính là, hiện tại .... Sơ Uyển theo bản năng mà nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re/785393/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.