Chương trước
Chương sau
Thời điểm Lục Trạch mở của đi ra ngoài, liền nghe được phía dưới lầu vọng lại tiếng bước chân, là có người lên lầu.
Lầu một chỉ có mỗi Cảnh Dĩ, đu lên lầu phỏng chừng cũng chỉ có hắn, sớm như vậy đã đi lên, hắn thật đúng là ân cần.
Động tác đóng cửa cố tình thả chậm một chút, cho nên "Hảo xảo bất xảo",Cảnh Dĩ lên lầu nhìn đến cảnh tượng đó là Lục Trạch vừa vặn đang từ phòng Sơ Niệm bước ra.
Kia một giây, biểu tình trêи mặt Cảnh Dĩ có thể nói xuất sắc, sững sờ tại chỗ thật là mờ mịt cũng thật giật mình. Trái lại Lục Trạch lại thật nhất phái tự nhiên, còn niềm nở chủ độngcùng Cảnh Dĩ chào hỏi mấy câu.
"Tìm Sơ Niệm sao? "
Cảnh Dĩ nhíu nhíu mày, một cái ý niệm hơi hơi hoang đường lại mơ hồ hiện lên trong đầu hắn. Lại nghĩ đến mối quan hệ của Lục Trạch cùng Sơ Niệm như có như không quanh quẩn chút ái muội, sau gáy nhất thời có chút sung huyết, còn chưa tới kịp làm gì đáp lại, Lục Trạch lại tiếp theo đầy "Hảo tâm" mà nhắc nhở câu:
"Cô ấy vẫn còn ngủ."
Thái độ không coi ai ra gì, tự nhiên thân mật quả thực làm Cảnh Dĩ tức giận đến không được, hắn như người chồng đang bị vợ cho đội mũ xanh, không quan tâm mà liền tiến lên chất vấn Lục Trạch:
"Anh—— Lục tiên sinh, anh rốt cuộc có ý tứ gì?"
Người đàn ông này đã cùng Sơ Uyển đính hôn, như thế nào hiện tại lại cùng Sơ Niệm??????
Tuy nói là chất vấn, nhưng Cảnh Dĩ vẫn là để lại chút đường sống, rốt cuộc hắn cũng rất rõ ràng Lục Trạch rốt cuộc là người nào, ở thành phố này ai dám đắc tội Lục thiếu?! Trừ phi kẻ đó không muốn sống nửa.
Xem đi, mặc dù là thời điểm "nhạy cảm" hắn vẫn là đem lợi ích đội lên đầu.
Câu "Lục tiên sinh" kia của Cảnh làm Lục Trạch thật có chút buồn cười, hắn biết rõ ràng trong quá khứ Sơ Niệm đã từng cùng với tên Cảnh Dĩ này cái từng có một đoạn tình cảm. Nhưng thời điểm tuổi trẻ ai mà không từng nhìn sai, hắn cũng rõ ràng Cảnh Dĩ lần này đi theo tới này mục đích là bởi vì Sơ Niệm. Mắt thường có thể nhìn thấy hắn đang là muốn theo đuổi lại Sơ Niệm.
Như vậy nhìn thấy hắn từ trong phòng Sơ Niệm đi ra, phàm là đàn ông đều rõ ràng ý ý tứ, có khi đã nộ khí xung thiên xông tới ăn thua. Nhưng Cảnh Dĩ này lại khách sao gọi hắn một câu " Lục tiên sinh"
Lục Trạch nhịn không được cười, nói ra nói càng là một chút chưa cho Cảnh Dĩ mặt mũi, hắn hỏi:
"Ngươi lời này là dùng cái gì thân phận tới hỏi ta?"
"Trước mắt đang ở theo đuổi sơ niệm kẻ ái mộ, vẫn là —— đã từng cùng sơ uyển thượng quá giường bạn trai cũ?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.