Đông tác hắn "Mạo phạm" càng ngày càng quá phận, côn thịt phát ngạnh cũng dần dần có ý đồ tiến vào, mặc dù bên trong hoa huyệt có ướt át, thậm chí .. Sơ Niệm cũng có chút muốn, nhưng cô vẫn là ra vẻ ủy khuất mà nhìn Lục Trạch nói:
"Đừng. Em thật sự mệt mỏi."
Bộ dạng nũng nịu của Sơ Niệm nhìn mình Lục Trạch làm sao dám lỗ mãng, vội vàng rút tay, trấn an nói:
"Được, được , anh không làm nửa, ngoan ngủ đi."
Loading...
Sơ Niệm kéo chăn đắp lên người che khuất đi khóe miệng đang hiện lên ý cười, hắn sao lại đáng yêu như vậy, cô nói gì cũng tin.
****
Thời điểm rạng sáng, Lục Trạch vẫn không thể đi vào giấc ngủ, người trong lòng ngực thỉnh thoảng lại động đậy, đem hắn ôm mà càng chặt một ít, hoàn toàn là theo hành động bản năng. Nói thật, làm hắn nhịn không được trong lòng ấm áp, nhưng hiện tại rồi lại cảm thấy đây là loại ngọt ngào gánh nặng.
Cảm giác tê dại như có điện trong thân thể làm hắn khô nóng khó nhịn, chỗ bụng dưới gậy thịt đứng thẳng cũng sớm cương cứng kháng nghị đòi được thỏa mãn.
Sơ Niệm lúc ngủ sớm đã lăn vào trong lòng ngực Lục Trạch, thậm chí theo bản năng đem chân vắt lên chân hắn, trái tim Lục Trạch run rẩy, ngay sau đó chăn bao bọc lấy Sơ Niệm nhẹ nhàng chảy xuống, áo sơ mi to rộng của hắn được cô mặc không thể che được thân thể gợi cảm.
Chỉ là đối phương hiện tại còn ở ngủ, tuy rằng muốn nhưng Lục Trạch lại không dám tùy ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re/785353/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.