Trưa ngày hôm sau, Liễu Minh Hoa mang theo Sơ Niệm đi trung tâm mua sắm, đồng hành còn có người chị gái từ trước đến giờ luôn trong trạng thái " bận rộn" của cô.
Đương nhiên, nếu không phải bởi vì bọn họ muốn cuối tuần này đến Lục gia ăn cơm, Sơ Uyển phỏng chừng cũng sẽ không hoảng hốt mà đến nơi này mua sắm trang phục. Đi dạo quanh hơn nửa vòng cũng không thấy Sơ Uyển ưng ý món nào, cũng khó trách, đại tiểu từ trước đến nay luôn theo đuổi chủ nghĩa hoàn mỹ, nên rất khó có món đồ khiến cô nhìn liền gật đầu ưng ý.
Liễu Minh Hoa một tiếng " bảo bối" hai tiếng " bảo bối " mà ở bên người Sơ Uyển nhẹ nhắc nhở, Sơ Niệm chỉ trợn trắng mắt, thuận tay lấy một cái váy áo trên quầy rồi bước vào phòng thử đồ, thật đúng là chịu không nổi tình cảnh mẹ con tình thâm của mẹ cô và chị gái Sơ Uyển.
Quần áo trên người mới vừa cởi, liền nghe được cửa phòng thử đồ phát ra thanh âm mở cửa, một cái gõ cửa đều không có, nghĩ đến không phải là nhân viên trong cửa hàng, quả thực, người đến là Sơ Uyển.
Sơ Uyển hiển nhiên không đối với hành vi đường đột của mình cảm thấy áy náy, kỳ thật vừa thời điểm rồi vào cửa cô liền nhìn trúng cái váy Sơ Niệm muốn thử kia, mặt khác đảo còn vừa lòng, chỉ là cảm thấy màu sắc chiếc váy đó không thực hợp màu da, cũng liền không suy xét.
Chỉ là hiện tại thấy Sơ Niệm muốn đem nó đi thử, trong lòng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re/785346/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.