Bên ngoài phố xá đông đúc, tấp nập, mấy tên mang khuôn mặt đầy sát khí đang ráo giết vây bắt một đôi nam nữ, ở đâu đó trong con hẻm nhỏ, Đổng Văn Văn oán hận nhìn Hoa Kế Đạt.
Đổng Văn Văn không muốn giữ mặt mũi cho anh ta nữa, mở miệng mắng: "Anh là đồ sao chổi."
"Tôi vừa giúp cô thoát nạn đấy, cô là đồ vô ơn." Hoa Kế Đạt miệng thì nói nhưng mắt vẫn dán vào bên ngoài nghe động tĩnh. Không có anh ta bây giờ người phụ nữ này đã bị bọn chúng hành hạ tới chết rồi, còn có thể mắng người được sao?
"Chúng ta chạy ra xe chú Chương về nhà không phải được rồi sao? Anh bày đặt đi theo lối khác làm gì?" Cô không hiểu anh ta nghĩ cái gì nữa, đang nghĩ mình đóng phim hành động à? Giờ bọn chúng đang lùng sục bên ngoài trước sau gì chẳng tìm tới đây.
"Bọn chúng theo dõi chúng ta cả một đoạn đường dài, để cô dễ dàng vậy sao?" Hoa Kế Đạt cứ nghĩ người của Âu Thời Phong luôn đi theo sau bảo vệ, nên mới bất chấp như vậy, mà đi lâu như vậy người đâu chẳng thấy.
"Để tôi gọi cho chú Chương, nói chú ấy tới đón chúng ta." Đổng Văn Văn định đưa tay vào túi xách mới nhận ra bên hông trống trơn.
Cô đập mạnh vào trán mình: "Trời ạ! Tôi quên ở quán bar rồi. Anh cho tôi mượn điện thoại đi!"
Hoa Kế Đạt cảm thán: "Tôi không hiểu sao Âu Thời Phong lại thích cô?"
Thật là không thể trông chờ vào phụ nữ được, anh ta lắc đầu ngán ngẩm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-xin-buong-tay/977263/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.