"Sao nào? cần tôi giúp cô không?" Người đàn ông kia nhích gần tới trước mặt Đổng Văn Văn, hắn ta chịu hết nổi rồi, ánh mắt thèm khát nhìn vào cặp đùi trơ bóng của cô, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve da thịt thiếu nữ mịn màng.
Đổng Văn Văn ý thức dần mất đi thay vào đó là cảm giác khao khát, cô không tự làm chủ được mình mà muốn tới gần người đàn ông ghê tởm này, giọt nước mắt vô thức lăn dài trên gò má, mọi trống đỡ đều bị sụp đổ.
Hắn ta nhếch miệng cười, nhìn người phụ nữ vừa rồi còn cố gắng gượng này giờ không khác nào một con mèo ngoan ngoãn khát khao được hắn vuốt ve.
"Rầm."
Cửa phòng bị đá văng ra, khiến người đàn ông đang đè Đổng Văn Văn dưới thân giật mình xoay người lại nhìn.
Âu Thời Phong nhanh chóng đi vào trong phòng, vẻ mặt như muốn giết người xông về phía người đàn ông trên giường kia điên cuồng đạp hắn ta mấy cước văng xuống đất. Bay luôn cả mặt lạ ra khỏi mặt.
"Mày..." Tên đàn ông mập ôm lấy mặt mình, hắn không hiểu vì sao mình bị đánh, người đàn ông này từ đâu tới đây? chỗ này vốn bảo mật rất cao trước nay chưa từng xảy ra tình trạng này.
"Nóng quá." Trên giường Đổng Văn Văn bắt đầu cởi chiếc váy vướng víu trên cơ thể mình, cô sắp bị lửa nóng trong người thiêu đốt rồi, thân hình không ngừng vặn vẹo.
Âu Thời Phong túm lấy cổ tên mập liên tục đấm vào mặt hắn, nghe tiếng nỉ non của Văn Văn liền dừng tay.
"Đợi ngồi tù đi." Bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-xin-buong-tay/977232/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.