(( Mỵ Nhi))
" Chào Tích phu nhân, Tích tiểu thư rãnh rổi lại đi kiếm chuyện vậy." - Đan Đan lên tiếng.
" Tôi không nói cô Hạ tiểu thư, biết điều thì tránh sang một bên. Hạ gia của cô dù có lớn cũng phải nể mặt chồng của tôi." - Tích Tư Điềm hất mặt nói.
" Thôi bỏ đi, cần gì cậu phải tức giận với bọn họ." - Cô kéo tay Đan Đan lại.
" Biết điều thì cút đi, đồ ở đây mày mua nổi sao. Cái đầm đó tao lấy" - Tích Tư Điềm cười cợt nói với cô.
" Cái đầm này là tôi mua tặng Đan Đan, chị chọn cái khác đi."
" Mày, cái thứ nghèo hèn như mày dám nói với tao vậy hả. Nhân viên các người làm việc vậy sao, để khách vip như tôi chịu ấm ức thì các người đợi dẹp tiệm đi."
Mấy cô nhân viên bị dọa cho sợ còn có quản lý cửa hàng lập tức chạy đến cúi người xin lỗi ả ta.
" Xin lỗi Khương phu nhân là sai sót của chúng tôi. Xin mời vị tiểu thư đây đưa chiếc đầm lại cho chúng tôi." - ả nhân viên thay đổi thái độ nhanh đến không tưởng quay qua nói với cô.
" Đây có cách bán hàng của cửa tiệm này sao, nếu để mọi người biết thì ai còn dám đến đây mua nữa. Tôi chọn cái đầm trước nên nó thuộc về tôi, cô gói lại cho tôi đi." - Vẻ mặc cô cương quyết làm cho quản lý cũng chùn bước khẽ liếc nhìn chị ta và mẹ kế cô.
" Nếu nó mua nổi cứ để nó mua còn rất nhiều đồ đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-khong-chiu-buong-tay/614648/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.