(( Mỵ Nhi))
Ả ta bực dọc chạy theo chất vấn hắn ta, cô đã nghi ngờ có gì đó mờ ám bấy lâu nay nhưng chưa có bằng chứng nên không dám manh động. Nhưng bây giờ đã là giới hạn sức chịu đựng của ả, ả điên cuồng tức giận.
" a làm gì trên đây lâu như vậy hả?"
" Ngủ"
" Ngủ sao? a đừng hòng lừa e. A giang díu với con tiện nhân kia phải không. Cả e gái của vợ a cũng ăn, a không biết chừng mực hay sao"
" Nếu còn muốn làm bà Khương. Tốt nhất an phận đi"
Ả đứng hình nhìn hắn rời đi, ả thật không ngờ tới sẽ có ngày hôm nay. Ngày xưa khi cưới ả hắn cũng đã từng yêu thương cưng chiều ả rất nhiều. Bây giờ ra nông nỗi này đều là do con hồ ly tinh kia, đúng là mẹ nào con nấy mà, đê tiện.
Ả ta nhanh chóng đi tới phòng cô đẩy cửa xong vào, thấy cô váy áo chỉnh tề làm ả á khẩu giây lát. Nhưng đang trong cơn tức giận khiến ả mất khống chế không thể bình tâm.
" Đồ tiện nhân không biết xấu hổ. Cô quyến rũ Duệ vào đây làm gì?"
" Chị à, con mắt nào của chị thấy tôi quyến rủ a rể mà không phải là a ấy tự vào đây"
" Duệ là ai lại để ý đến hạn thấp hèn như cô, đúng là đồ đê tiện không khác gì mẹ cô cả"
" Chị à, ai mới là đồ thấp hèn đến lạy lục van xin mẹ tôi cho nhận tổ quy tông để không bị xem là con hoang. Chị nên cảm ơn bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-khong-chiu-buong-tay/614625/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.