(( Mỵ Nhi))
Hôm nay cô nhận được điện thoại sau khi tan làm phải về nhà ăn cơm. Không biết họ tính giở trò gì nhưng thôi kệ, cô đã quá quen rồi. Mấy trò hèn hạ của bà ta và chị gái cô, cô sẽ cho họ nhận lấy phản đòn thê thảm nhất. Dù gì bây giờ, hắn cũng 1 mắt nhắm 1 mắt mở cho cô làm càng. Hà cớ gì phải tiếp tục nhịn nhục chứ.
Tan làm, cô bắt taxi về nhà chính, cô đã dọn ra ngoài từ lúc học đại học rồi. Nhìn căn nhà cô phải sống tủi nhục suốt mười mấy năm qua chỉ làm cô thêm tức giận. Việc lớn chưa thành vẫn phải nhịn nhục tiếp tục. Cô sẽ làm được mà, cố lên nào.
Cô bước vào nhà đã thấy đông đủ, chị gái và a rể cô cũng đến. Hôm nay muốn diễn vỡ kịch nào cho cô xem đây, thật mong đợi.
" Chào mọi người, con đến muộn"
" Thật không ra thể thống gì, bắt mọi người đợi con" - cha cô gắt gỏng.
" Thôi đi ông à, con bé không phải cố ý. Hôm nay có con rể về, đừng để mất vui"
Chuyện gì đây nha, bà ta vậy mà nói giúp cô. Dự cảm không lành rồi đây.
" Thật không hiểu chuyện, nhìn chị con đi. Không biết đến khi nào mới không làm người ta lo lắng đây"
" Vâng"
Vào bàn ngồi ăn cơm, không khí trở nên ngột ngạt cô chỉ biết ăn rồi ăn. Mong sao bữa cơm này nhanh chóng qua đi. Chị cô luôn tỏ ra ân ân ái ái với hắn ngay trước mặt cô còn hắn cứ lạnh lùng nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-khong-chiu-buong-tay/614623/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.