- Cúp máy đây
Hắn vừa dứt lời đã bấm kết thúc cuộc trò chuyện, người bên cạnh có chút cựa quậy
- Em tỉnh rồi sao? - Kéo An Lạc lại lòng mà ôm cô
- Ưm…giờ này anh nói chuyện với ai vậy? - An Lạc vòng tay qua ôm chặt anh giọng ngái ngủ nói
- Là bạn thân của em
- Tiểu Bạch, cậu ấy đột nhiên gọi cho anh làm gì chứ có phải có chuyện gì rồi không? - cô chui ra khỏi chăn bật dậy hỏi anh, Dịch Thừa Dương bật cười xoa đầu cô
- Em từ khi nào đa nghi như vậy đừng suy nghĩ lunh tung cô ấy muốn nhờ anh chuẩn bị vé máy bay để cô ấy trở về Trung Quốc nhanh nhất có thể
- Cậu ấy sẽ về nước sao? Thật chứ?
- Nghe tin phu quân tương lai nằm trên giường bệnh đến giờ vẫn hôn mê sâu cô ấy sao có thể ở yên bên đó chứ.
- Cũng phải bác sĩ Lưu đến giờ vẫn chưa tỉnh lại thật không biết tại sao anh ấy rõ là được đưa đến bệnh viện kịp thời sao tới bây giờ còn chưa tỉnh
- Chuyện này không nằm trong khả năng của ông xã em
- Thừa Dương, nếu như sau này anh phát hiện em vốn dĩ không phải em của bây giờ anh có chấp nhận em không?
- Ý em là…
- Bỏ đi chúng ta ngủ tiếp nếu không ngày mai anh sẽ đi làm sẽ trong trạng thái mệt mõi như vậy không tốt đâu.
- Bà xã hôm nay biết lo lắng cho anh sao?
- Nói bậy, em không lo cho anh thì lo cho ai được chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-hut-la-chong-toi/378493/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.