Đã hai ngày từ sau vụ tai nạn cô vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại khiến anh càng lo lắng hơn, hai ngày nay anh dường như chỉ ở trong bệnh viện cùng với cô. Mọi việc ở công ty đều do ba anh quản lí, ba mẹ anh khi nghe tin cô bị tông xe liền lập tức đến bệnh viện hỏi thăm tình hình sức khoẻ của con dâu.
- Dương à, mau ăn cơm đi tuy An Lạc chưa tỉnh nhưng con cũng phải lo cho bản thân mình đừng để tới lúc con bé tỉnh dậy con lại đổ bệnh. - bà Dịch đặt hộp cơm nên bàn vừa bày ra vừa nói
- Vâng - anh ngồi xuống bàn từ từ ăn cơm mà mẹ nấu
- À phải, chuyện con nói có người cố ý tông xe vào An Lạc đã điều tra tới đâu rồi?
- Con vẫn đang điều tra, người lái xe và chủ nhân chiếc xe là hai người khác nhau. Vả lại chủ nhân chiếc xe đã gửi xe ở nhà một người bạn và về quê được hai tuần rồi.
- Dương à, chuyện này con có nghĩ ra là ai làm không? An Lạc trước giờ không thù không oán khi con bé còn đi học cũng không quen biết nhiều bạn.
- An Lạc cô ấy thân nhất chỉ có hai người một người từ lâu đã không sống ở Bắc Kinh một năm họ gặp nhau cũng không qua ba lần, người còn lại mẹ cũng biết là con gái viện trưởng Khổng- Tiểu Bạch. Hai người này hoàn toàn không thể hại An Lạc được.
- Mẹ nghe nói cô bé ấy hôm xảy ra tai nạn cũng đi cùng An Lạc, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-hut-la-chong-toi/378471/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.