Cứ thế thời gian cứ lặng lẽ trôi qua, lại một tuần mới bắt đầu nhưng cô thì vẫn vậy vẫn lặp lại những việc như uống thuốc và điều trị trong bệnh viện. Vì anh không yên tâm để cô ra nước ngoài một mình, hơn nữa chuyện chiếc máy bay xấu số kia anh cẫn còn ám ảnh tới giờ nếu như hôm đó không may mắn có lẽ… bây giờ anh chỉ thấy được hũ cốt của cô.
Vì vậy anh quyết định mời bác sĩ giỏi ở nước ngoài về điều trị bệnh cho cô cùng với sự giúp đỡ của Lưu Nhiên, tuy không thể nói trước rằng có thể chữa hết bệnh hoàn toàn nhưng chí ít vẫn sẽ duy trì sự sống của cô chỉ cần mỗi ngày đều được ở bên cạnh cô, chăm sóc, quan tâm là anh đã mãn nguyện.
Cô đang ngồi trên giường bấm điện thoại vì thường ngày anh không cho cô tiếp xúc với ánh sáng điện thoại quá nhiều nên tranh thủ lúc anh đi làm cô mới có thể thong thả ngồi nghịch điện thoại, ngoài cửa có người bước vào không ai khác chính là bà Lâm mẹ của cô, bà không đi một mình mà còn có cả Dinh An
- Mẹ, chị hai
- Còn nhận ra chúng tôi sao? Tưởng cô làm Dịch phu nhân lâu quá nên quên mất bản thân mình là ai, gia đình
- Mẹ à, con không hề có ý đó thấy hai người đến con rất vui
- Được rồi đừng diễn kịch nữa hôm nay tôi và chị cô tới đấy là có chuyện cần nói với cô
Cô biết chuyện mà hai người họ định nói là gì liền thở hắc rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-hut-la-chong-toi/378467/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.