Hàn Tử Dạ hết sức thất vọng, đau lòng, lớn tiếng khóc mắng Tề Hâm Lỗi: “Anh không nói lời nào chính là thừa nhận, anh thật quá vô liêm sỉ! Tôi thế mà lại thích, yêu anh, còn mang thai con của anh, tôi thật sự quá hèn hạ rồi!”
Nói xong Hàn Tử Dạ không để Tề Hâm Lỗi có cơ hội giải thích, vô cùng đau lòng khóc chạy ra khỏi phòng ngủ, muốn rời khu nhà cao cấp của Tề Hâm Lỗi.
Cậu không muốn khóc, nhưng bây giờ cậu thật sự rất đau lòng, rất khổ sở, cậu không cách nào chấp nhận được chuyện bị ác ma này lừa gạt, vì cậu thật sự thích, yêu ác ma này. Quan trọng nhất là ác ma có thể giả vờ bệnh, thì tình cảm của hắn đối với cậu có thể giả vờ hay không. Thật ra thì ác ma không phải thích, yêu hắn thật lòng, vừa nghĩ tới khả năng nay trái tim cậu liền đau như bị xé rách, đau đến cậu không hít thở được……
Vốn cậu không muốn sống, hôm nay cậu càng không muốn sống hơn, cậu muốn tìm chỗ tự sát ngay lập tức, tin rằng sau khi chết thì không còn đau khổ thương tâm như giờ nữa….
“Tiểu tâm can, em đừng chạy em hãy nghe anh giải thích, anh không thừa nhận, em hiểu lầm anh rồi… Tiểu tâm can, em đứng lại….” Tề Hâm Lỗi lập tức đuổi theo người yêu, vẻ mặt lo lắng.
Cuối cùng người yêu cũng thừa nhận thích, yêu hắn, nhưng thế mà hắn không vui sướng nổi, vì người yêu dùng giọng tràn đầy hận ý nói với hắn. Hắn có dự cảm phải nhanh chóng đuổi kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-re-em-co-roi-anh-re-toi-co-roi/1527703/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.